Bóng đêm và Ánh sáng


Khi màn đêm buôn xuống, mọi thư lại trở về sự yên tĩnh vốn có và chìm sâu trong màn đêm thì con người ta càng suy nghĩ về mọi việc đã qua cùng với nổi tiếc nuối. Khi trong màn đêm ta sẽ nhận ra được rằng liệu ta là ai và đang làm gì. Màn đêm gắn liền với nổi cô đơn và chính nỗi cô đơn ấy khiến ta dễ dàng trải lòng hơn với tất cả mọi thứ. Bao nhiêu buồn phiền và khó khăn với những bon chen trong cuộc sống này liệu ta có còn đi trên con đường mà mình còn mơ ước năm nào của thời ấu thơ. Những bản nhạc nhẹ nhàng và sâu lắng vang vọng mãi trong đêm tối cô đơn này liệu có ai hiểu được hay không? Không còn những nụ cười đầy giả tạo lúc ánh sáng rọi xuống chỉ còn lại bên ta nhũng gì chân thật nhất. Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi nhưng liệu có ai biết được đằng sau sự mạnh mẽ đến từ ánh sáng lại là một trái tim yếu đuối và nhỏ bé của màn đêm cô đơn. Có ai đó nói với tôi rằng khi màn đêm buôn xuống với những sự cô đơn thì con người dễ dàng chia sẻ những khó khăn trong mình nhất. Nhưng có những người dù cho màn đêm có buôn xuống thì họ vẫn phải lặng lẽ ma gặm nhắm cái sự cô đơn ấy bên cái vẻ ngoài hào nhoáng và uy phong. Họ không thể nói hay có lẽ là một tâm sự nhỏ nhoi cho vơi đi bớt lòng nặng trĩu chỉ mong rằng ngày mai khi nắng lên thế giới sẽ tốt đẹp hơn. Họ âm thầm lặng lẽ và như những anh hùng không hề được gọi tên chỉ thầm biến mất rồi xuất hiện. Họ đối diện với sự dối trả của bản thân nhưng một diễn viên hoàn hảo nhưng lại phải trả giá bằng cả sinh mạng của chính mình. Liệu ở đâu đó có ai có thể hiểu được cảm giác của họ không.??? Khi mà họ lặng lẽ mang trên mình biết bao nhiêu trách nhiệm và đánh cược với sinh mệnh của mình để đổi lấy sự bình yên cho tất cả. Họ là những anh hùng thật sự.........